Chia sẻ bằng cả trái tim. Công đức vô lượng!

MỘT NGÀY ĐỆ TỬ QUY (33) – Ở CƠ QUAN

Chung sống: Không nịnh giàu, chớ khinh nghèo

 

Ở nơi làm việc, không luận là đối với lãnh đạo hay đối với đồng nghiệp, nên dùng “không nịnh giàu, chớ khinh nghèo” để ứng đối, tôn trọng mỗi một người xung quanh mình, mà không phải là trước mặt lãnh đạo thì tâng bốc và nịnh hót. “Lễ Ký – Khúc Lễ thượng” có chép: “Phù Lễ giả, tự ti nhi tôn nhân, tuy phụ phiến giả, tất hữu tôn dã” (Lễ là, tự mình khiêm nhường mà tôn người khác, tuy là kẻ buôn bán, ắt cũng có sự tôn nghiêm vậy), cho dù là người buôn bán nhỏ cũng có sự tôn nghiêm làm người, điều này với “không nịnh giàu, chớ khinh nghèo” là tương ứng.

Trong “Chư Tử Trị Gia Cách Ngôn” cũng có “Kẻ thấy phú quý mà ra mặt nịnh bợ, ấy là đáng xấu hổ nhất. Người thấy kẻ bần cùng mà ra vẻ kiêu ngạo, ấy thật là hèn mọn”, với câu “không nịnh giàu, chớ khinh nghèo” là tương ứng, nói với chúng ta không được dùng ánh mắt hám lợi để đối người, nhìn thấy đối phương có tiền, địa vị cao mà nịnh nọt bợ đỡ, nhìn thấy người ta nghèo khổ thì kiêu ngạo tự đại, đây là thái độ không tốt. Sự tôn trọng đối với người khác không hề liên quan đến sự giàu sang, địa vị, học thức của đối phương, mà là phẩm hạnh được người khác bội phục.

“Không nịnh giàu, chớ khinh nghèo” ở nơi làm việc, cũng là nhắc nhở mình không được cậy vào kỹ thuật của mình tốt hơn người khác một chút mà khởi tâm ngạo mạn, không xem đồng nghiệp khác ra gì, cảm thấy họ không “cao” bằng mình, không biết được rằng sau khi người ta trải qua nỗ lực, có lẽ sẽ vượt qua mình, xác thật là lúc nào cũng phải để sự khiêm tốn trong lòng, như vậy ở nơi làm việc, càng có thể có được mối quan hệ nhân tế tốt đẹp.

Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn!

MỘT NGÀY ĐỆ TỬ QUY
Chia sẻ bằng cả trái tim. Công đức vô lượng!